Bài đăng

Một món quà

Hình ảnh
  "Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm hoang mang của buổi tựu trường..." - Thanh Tịnh. *** Sân trường cuối thu lác đác những tia nắng vàng. Từng cái lá bàng to bè, nâu sậm đã bắt đầu khô cong lại, rải rác khắp nơi. Bây giờ, không khí đã bắt đầu se lạnh và người ta đã bắt đầu phải mặc thêm một lớp áo khoác mỏng. Nếu cố gắng ra sức hít hà, có lẽ đâu đấy vẫn còn ngửi thấy mùi hoa phượng, mùi hè muộn còn vương lại trên những hàng ghế đá trải dọc sân trường.  Thu Minh nằm xoài người ra trên cái bàn học. Học kì này, cô được phân trực nhật buổi học đầu tiên. Lớp cuối cấp thường người ta thấy có một dư vị buồn buồn. Lúc nào cũng thế, hơi vui tí rồi cũng sẽ thấy có nỗi buồn man mác đọng lại. Thu Minh tới sớm để trực nhật. Bầu không khí tươi mới, lành lạnh đầu thu khiến Thu Minh tỉnh táo và hăng hái hơn hẳn trong những ngày hè. Cô hăng say quét tước, lau dọn từng cái ghế, tới cái bàn rồi chăm c

Quẹt tin-đơ

Hình ảnh
Đôi lúc chán, gã lại lấy tin-đơ ra quẹt.  Không, không hẳn là chán, lúc hứng tình gã cũng quẹt tin-đơ. Gã thích cái cảm giác hồi hộp. Thích cái việc quẹt trái là từ chối, chọn phải là đồng ý khiến gã có cảm giác mình là ông hoàng. "Hoàng đế ngày xưa sướng thật! Hậu cung cả trăm người. Mình thì quẹt mãi chả va phải em gái xinh tươi nào." Gã lầm bầm câu này trong miệng chắc mẩm cũng phải được cả tháng, từ ngày đứa bạn chí cốt rủ chơi tin-đơ. Một hôm, lúc đang tích cực quẹt phải thì một dòng thông báo bất chợt hiện ra. Gã đã MATCH được với một em gái xinh tươi! Hí hí hửng hửng, gã vội xông ngay vào profile ngắm nghía em gái xinh tươi mình vừa va phải trên mạng. Không đợi cơn hí hửng của gã bùng cháy, dòng mô tả ngắn ngủn hiện ra trước mắt như dội một gáo nước lạnh lên người. "Em là cây hoa hồng có gai. Ladyboy... Yêu cái đẹp, thích sự thủy chung" Một cơn ngây ngấy dâng lên cổ họng. Gã vội thoát khỏi ứng dụng, đầu ngúng nguẩy liên tục như cố gắng xóa bỏ hình ảnh "c

Bước đi trong đêm đen

Hình ảnh
  "Dù cho tôi làm cái gì, thì kết quả cuối cùng vẫn sẽ như vậy. Không có gì thay đổi, không có gì đáng để tâm cả!". Dạo gần đây, tôi luôn tự nhủ với mình như vậy. Tôi nhớ có một dạo hồi sinh viên, có một sự việc nhỏ xảy ra khiến tôi không thể nào quên được. Hôm đó tôi đạp xe trên đường vắng. Ánh nắng vàng giữa độ hạ chí len lỏi khắp nơi. Đáng lẽ, đó có thể là một bầu không khí tương đối dễ chịu. Tuy nhiên, không khí ngược lại có cảm giác khá oi bức và ngột ngạt. Những giọt mồ hôi trong người tôi cứ rịn ra, nhớp nháp khó chịu. Đi tới quãng rẽ, bất chợt sống lưng tôi ớn lạnh, người cứ thế đạp xe lẳng lặng về phía trước. Trong đầu, một ý nghĩ kì lạ xuất hiện: "Mày đạp xe như vậy, nhưng nếu không biết đích đến là gì, thì cứ đạp xe mãi vậy thôi!". Ý nghĩ kì lạ này bắt đầu nhen nhóm trong tôi kể từ đó. Ra trường, tôi xin được một chức nhân viên làng nhàng ở một công ty cũng có tiếng tăm. Công việc cũng dễ chịu. Tôi lại hiền lành, nói như mấy đứa cùng phòng "giống như

Thói quen nguyên tử (Atomic Habits) - James Clear

Hình ảnh
Mình đọc cuốn sách này cũng lâu rồi mà bỗng nay tình cờ nhớ ra, bèn viết đôi dòng giới thiệu tới các bạn. Trong 2 bài chia sẻ về " tôi học ngoại ngữ " mình có đề cập tới việc hình thành thói quen thay vì phải dùng sức mạnh ý chí mỗi ngày để học tập. Hình thành thói quen học tập hữu hiệu hơn nhiều so với việc phải cố gắng sử dụng ý chí để ngồi vào bàn học mỗi ngày (đối với bạn lười học như mình 😁). Bài viết này sẽ giới thiệu tới các bạn một cuốn sách về cách hình thành thói quen bán rất chạy và lời khuyên rút ra theo mình khá hữu dụng và thực tế cho mọi người. Cuốn này kế thừa ý tưởng của cuốn sách nổi tiếng của Charles Duhigg: "The power of Habit". Trong cuốn sách kinh điển của mình, Duhigg nói rằng thói quen khi hình thành cần một khoảng thời gian và có một khuôn mẫu chung.  Khuôn mẫu thói quen: dấu hiệu (cue) → thèm muốn (craving) → phản ứng (response) → phần thưởng (reward) → lặp lại. Thói quen hình thành khi bạn lặp đi lặp lại khuôn mẫu trên trong một thời gian

In memorial of Thay

Hình ảnh
Hôm nay Sư Ông làng Mai, thiền sư Thích Nhất Hạnh đã viên tịch. Mình may mắn được nghe các bài giảng của Thầy trên Youtube, đọc các cuốn sách của Thầy. Thiền là một cách để tĩnh lại, lặng ngắm chính mình. Ta quán chiếu vào chính bản thân ta để biết được mình đang vui, buồn, khổ. Ta ý thức được ta, nhưng ta cũng không phải là chính ta. Thầy đã gieo những triết lý cơ bản ấy về thiền, về đạo Phật: sự vô minh, vô thường và lòng từ bi giữa người với người tới khắp nơi trên thế giới. Trên facebook Hiền Trang, cô có chia sẻ một đoạn trích rất hay trong cuốn "Nẻo về của Ý" của Thầy. Đọc xong, bỗng dưng mình ao ước một ngày mình tỉnh dậy và được sống như thế. “Buổi mai ở Phương Bối đẹp như một tờ giấy trắng tinh, nguyên vẹn, một tờ giấy trắng tinh có ửng màu hồng ở góc. Thực vậy, Nguyên Hưng, chúng ta thức dậy ở Phương Bối với ý thức là chúng ta có trước mặt một ngày trọn vẹn không bị ai xâm phạm. Không phải đi hội họp, không phải chờ xe buýt, không phải ngồi ở phòng đợi, không phải t

12/12, kỷ niệm ngày sinh và ngày mất của đạo diễn Yasujiro Ozu

Hình ảnh
     Cứ mỗi năm, blog của mình sẽ lại xuất hiện một bài tưởng nhớ vị đạo diễn người Nhật huyền thoại.      Hôm trước, đúng hôm sinh nhật mình thì đạo diễn Hàn Quốc Kim Ki Duk mất vì Covid-19. Vài hôm trước nữa thì nghệ sĩ Chí Tài qua đời. 2020 quả là một năm quá u ám!      Sinh thời, Ozu không lập gia đình. Ông sống cùng người mẹ già cho tới lúc bà qua đời. Nghe nói, lúc nghe tin bà cụ mất, Ozu đang quay phim. Người ta kể lại chỉ thấy vị đạo diễn đi ra khỏi set quay và đứng lặng một lúc rất lâu. Một diễn viên có thể được sống rất nhiều cuộc đời. Còn một người đạo diễn có thể tạo ra rất nhiều giấc mơ, mỗi giấc mơ là một thế giới. Có lẽ giấc mơ mà Ozu đã tạo ra rất nhiều lần về gia đình, về nhân sinh cuộc đời của chính mình. Mỗi lần là một khả năng, mà ở dòng chảy thời gian khác, có thể thực sự nó đã xảy ra chăng?      Dù là khả năng gì, đến cuối cùng chúng ta cũng sẽ phải đối diện với nỗi cô đơn sâu thẳm.       Đôi khi, mình suy nghĩ là người độc thân nhìn ở một khía cạnh khác. Khi mà n

Tản mạn về việc học ngoại ngữ - Phần 2

Hình ảnh
Phần 2: Một vài lời khuyên khi tự học ngoại ngữ      1. Flashcard học từ vựng          Bạn nên dùng Anki hoặc Memrise. Không nên dùng flashcard giấy truyền thống hay Quizlet.            Anki/Memrise là hai phần mềm giúp bạn tạo flashcard, học mọi nơi trên cái điện thoại của bạn. Tiện lợi khỏi tay xách nách mang cái đống flashcard giấy. Quan trọng nhất là các phần mềm này sử dụng Spaced Repetition System (SRS). Nói nôm na thì cái hệ thống này giúp bạn sắp xếp thời gian xuất hiện của từ vựng theo độ khó nhớ của bạn. Người dùng có thể đánh giá mỗi lần một từ xuất hiện thì người học có nhớ được nghĩa của từ đó dễ dàng hay khó khăn. Ví dụ: từ A dễ ghi nhớ thì hệ thống sẽ sắp xếp thời gian xuất hiện của nó càng lâu, còn từ B bạn học mãi vẫn cứ không nhớ thì hệ thống sẽ sắp xếp cho bạn thường xuyên học lại từ đấy. Khác với kiểu truyền thống có bao nhiêu từ học bấy nhiêu không phân biệt từ nào nhớ nhanh, từ nào nhớ chậm.          Nói đi cũng phải nói lại, Quizlet hay bạn in hẳn chục trang A4 r