Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn truyện ngắn

初恋 - First love

Hình ảnh
初恋 (đọc là Hatsu-koi) trong tiếng Nhật có nghĩa là tình yêu đầu tiên.  Mối tình đầu của bạn là gì? Khi nhớ về nó, cảm xúc đầu tiên khi ấy là gì. Nếu mối tình đầu của bạn đã từ rất rất lâu rồi. Bây giờ, khi được yêu cầu nhớ lại, bạn có thể tưởng tượng ra được không? Đối với tôi, khi nhớ về mối tình đầu, nếu nói về ánh sáng: đó là một vệt nắng vàng thẫm chiếu qua cửa, rải trên nền gạch của lớp học. Nếu nói về thời tiết: có lẽ đó là một trời thu lạnh có mùi hoa sữa thoang thoảng.  Cô ấy có gương mặt tròn, dáng người cao và lớn hơn tôi. Có lẽ, bằng một ý nghĩa kì diệu nào đó của vũ trụ, mà tôi được xếp ngồi cạnh cô ấy trong suốt những năm học tiểu học. Thực ra, nghĩ lại thì điều này cũng có vẻ có lí vì khi xếp chỗ, những bạn bị cận như cô ấy hay có vóc người nhỏ bé như tôi sẽ được ưu tiên xếp lên phía trước. Và thế là chuyện tình đầu tiên của tôi cứ thế bắt đầu. Gọi là tình yêu đầu tiên, nhưng nói đúng hơn là chuyện tình đơn phương vì tôi cũng không biết cô ấy có cảm tình với mình hay khôn

Công chúa bong bóng

Hình ảnh
Cơn mưa mùa hạ nặng nề quệt đi nước mắt. Bên con đường vắng lặng, những mảnh lá phượng vụn rải rác khắc nơi. Công Chúa đứng lặng im bên vệ đường, mặc cho cơn mưa trút xuống người ướt đẫm. "Thì ra, những người mình yêu thương cuối cùng đều rời bỏ mình mà thôi..." Một nỗi đau thẫn thờ như bóp nghẹt lấy trái tim của Công Chúa. Hình như, mẹ cô cũng bỏ cô mà đi trong một chiều mưa nặng hạt. Chỉ có điều hồi ấy cô còn quá bé để nhận thức được. Mãi sau này, người ta mới nói cho cô biết, "Con là con nuôi. Má con bỏ con trong chiều mưa..." "Tại sao lại như vậy? Tại sao ..." Công Chúa muốn hét lên thật to, hét lên để trút hết nỗi day dứt, đớn đau mà trái tim mang lại. Nhưng lời nói không ra khỏi miệng được. Nó như bị một thứ gì đó bóp nghẹt lại ở cuống họng đã khô khốc. Tựa như việc khóc. Có một điều gì đó thôi thúc Công Chúa hãy khóc đi, khóc thật to lên. Nhưng cô không thể nào khóc được. Nhiều lúc trong giấc mơ, cô thấy khuôn mặt mình ướt đẫm nước mắt. Nỗi bi ai sâ

Một món quà

Hình ảnh
  "Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm hoang mang của buổi tựu trường..." - Thanh Tịnh. *** Sân trường cuối thu lác đác những tia nắng vàng. Từng cái lá bàng to bè, nâu sậm đã bắt đầu khô cong lại, rải rác khắp nơi. Bây giờ, không khí đã bắt đầu se lạnh và người ta đã bắt đầu phải mặc thêm một lớp áo khoác mỏng. Nếu cố gắng ra sức hít hà, có lẽ đâu đấy vẫn còn ngửi thấy mùi hoa phượng, mùi hè muộn còn vương lại trên những hàng ghế đá trải dọc sân trường.  Thu Minh nằm xoài người ra trên cái bàn học. Học kì này, cô được phân trực nhật buổi học đầu tiên. Lớp cuối cấp thường người ta thấy có một dư vị buồn buồn. Lúc nào cũng thế, hơi vui tí rồi cũng sẽ thấy có nỗi buồn man mác đọng lại. Thu Minh tới sớm để trực nhật. Bầu không khí tươi mới, lành lạnh đầu thu khiến Thu Minh tỉnh táo và hăng hái hơn hẳn trong những ngày hè. Cô hăng say quét tước, lau dọn từng cái ghế, tới cái bàn rồi chăm c

Bước đi trong đêm đen

Hình ảnh
  "Dù cho tôi làm cái gì, thì kết quả cuối cùng vẫn sẽ như vậy. Không có gì thay đổi, không có gì đáng để tâm cả!". Dạo gần đây, tôi luôn tự nhủ với mình như vậy. Tôi nhớ có một dạo hồi sinh viên, có một sự việc nhỏ xảy ra khiến tôi không thể nào quên được. Hôm đó tôi đạp xe trên đường vắng. Ánh nắng vàng giữa độ hạ chí len lỏi khắp nơi. Đáng lẽ, đó có thể là một bầu không khí tương đối dễ chịu. Tuy nhiên, không khí ngược lại có cảm giác khá oi bức và ngột ngạt. Những giọt mồ hôi trong người tôi cứ rịn ra, nhớp nháp khó chịu. Đi tới quãng rẽ, bất chợt sống lưng tôi ớn lạnh, người cứ thế đạp xe lẳng lặng về phía trước. Trong đầu, một ý nghĩ kì lạ xuất hiện: "Mày đạp xe như vậy, nhưng nếu không biết đích đến là gì, thì cứ đạp xe mãi vậy thôi!". Ý nghĩ kì lạ này bắt đầu nhen nhóm trong tôi kể từ đó. Ra trường, tôi xin được một chức nhân viên làng nhàng ở một công ty cũng có tiếng tăm. Công việc cũng dễ chịu. Tôi lại hiền lành, nói như mấy đứa cùng phòng "giống như

Nếu ngày mai không đến

Hình ảnh
 "Ê, anh vừa uống loại rượu gì đó?" Nàng hỏi hắn một câu bất chợt. Hắn nhấc chai rượu lên, lắc lắc cái bình. Rượu có màu màu đỏ ngậu sóng sánh qua lớp thủy tinh mờ đục. Hắn nhìn cái mác rượu, rướn to mắt lên mà chả biết đọc tên loại rượu là gì, đành ậm ừ trả lời đại. "Rượu sờ vờ sờ vờ gì đó." "Rượu sờ sờ sờ vờ là rượu gì?" Nàng quạu lên rồi xán lại gần hắn, tay giữ lấy chai rượu. Tên rượu lạ quá! Hình như là tiếng Đức? Nàng xoay xoay cái bình rượu. Con mắt vẫn chăm chú quan sát như không muốn bỏ lỡ bất cứ chi tiết nào. Rồi nàng buông ra một lời bình phẩm cụt lủn.  "Đọc mà chả hiểu là cái thể loại gì." "Ừ thì anh đã nói rồi mà, rượu sờ vờ sờ vờ." "Anh đúng là hâ..." Nàng ngoảnh lại chưa kịp chọi cho hắn một câu phán xét thì bỗng dưng tiếng bass thùng thùng từ cái bộ trống của hắn vang lên. Lại đánh trống vào buổi tối, lại muốn hàng xóm phát điên lần nữa hay sao? Nàng cau có vừa bước vào nhà trong muốn ngăn hắn lại thì một bàn t

Tuyết rơi mùa hè

Hình ảnh
Lời mở đầu. Tôi nhớ ở đâu đó mình đã từng xem một bộ phim mà mở đầu, nhân vật nữ chính đi trên một khoảnh đất phủ đầy tuyết trắng. Ống kính quay lại gần khuôn mặt người phụ nữ. Từng hơi thở trong cái lạnh mùa đông hiện rõ. Cô hít vào, thở ra như muốn nuốt trọn khoảng không trước mặt, sau đó từ từ nhắm mắt lại. Cái khoảnh khắc đó gợi mở những cảm xúc tinh tế và ám ảnh tâm trí tôi nhiều ngày về sau. Bây giờ, dường như tôi đang được sống trong khoảnh khắc đó. Chỉ khác là tôi chính là ống kính máy quay, nhìn trực tiếp cô gái đứng trước mặt. Tôi lặng lẽ ngắm nhìn cô ấy, nói chính xác hơn là ngắm nhìn nụ cười trên gương mặt cô. Tôi mở to hai mắt, cố gắng thu lại từng khoảnh khắc này vào trí nhớ, cố gắng khắc thật sâu nó vào trong tâm trí. Bây giờ đang độ giữa mùa đông lạnh giá. Mấy tia nắng sớm phả lên khuôn mặt An cộng với cái lạnh khiến hai má nàng ửng đỏ. Nàng có khuôn mặt thuôn tròn, hai mắt to và có mấy nốt mụn nhỏ. An chạy đi chạy lại trên nền tuyết như một chú chim non. Mặt

Hoàn tất quá trình trang trí blog ban đầu

Gọi là trang trí, thực ra thì mình chỉ chỉnh lại một vài thứ cho ưng ý để các bạn đọc được thuận mắt. Đối với người mới về blogger như mình thì thật là có chút khó khăn. Nhưng mà cũng hòm hòm rồi nhỉ ? 😆 💪💪💪 VA.