Lá thư tình trong lòng bàn tay - Q
Trời mùa đông ở trong này nắng nóng chứ không lạnh và rét mướt như chỗ cậu đâu Q ạ. Ở trong này, kể cũng lạ. Tớ cứ nghĩ là tớ đã quen với cách người ta tụ tập, cách người ta hát hò mỗi khi cảm thấy buồn. Tớ cũng muốn tham gia vào một nhóm đấy. Nhưng tham gia được một lúc, bỗng nhiên một cảm giác buồn chán và mất hứng nổi lên từ bao giờ. Có lẽ, phải tập làm trẻ con để quên đi nỗi buồn của người lớn và sống với phút giây hiện tại. Trẻ con, bao giờ cũng biết cách sống trong hiện tại. Chắc chắn tớ chưa bao giờ cảm thấy buồn chán khi ở bên cạnh cậu, Q à! Biết nói sao được nhỉ. Những kỉ niệm từ thuở xa xưa ấy cứ chập chờn lúc hiện ra rồi vụt tắt trong đầu tớ. Mọi thứ như một thước phim lộn xộn nhuốm màu xưa cũ. Giờ chắc cậu vẫn mập mạp như hồi xưa nhỉ? Mập mạp và trắng hồng. Khuôn mặt tròn, mũm mĩm với cái tóc cột đuôi ngựa. Tớ vẫn nhớ chứ. Giá như tớ được gặp lại cậu một lần nữa trong những giấc mơ. Dù rằng gặp nhau liệu hai đứa có còn biết nói câu gì hay không? Tớ nghĩ chúng mình vẫn có th...