Quẹt tin-đơ


Đôi lúc chán, gã lại lấy tin-đơ ra quẹt. 

Không, không hẳn là chán, lúc hứng tình gã cũng quẹt tin-đơ.

Gã thích cái cảm giác hồi hộp. Thích cái việc quẹt trái là từ chối, chọn phải là đồng ý khiến gã có cảm giác mình là ông hoàng. "Hoàng đế ngày xưa sướng thật! Hậu cung cả trăm người. Mình thì quẹt mãi chả va phải em gái xinh tươi nào." Gã lầm bầm câu này trong miệng chắc mẩm cũng phải được cả tháng, từ ngày đứa bạn chí cốt rủ chơi tin-đơ. Một hôm, lúc đang tích cực quẹt phải thì một dòng thông báo bất chợt hiện ra. Gã đã MATCH được với một em gái xinh tươi! Hí hí hửng hửng, gã vội xông ngay vào profile ngắm nghía em gái xinh tươi mình vừa va phải trên mạng. Không đợi cơn hí hửng của gã bùng cháy, dòng mô tả ngắn ngủn hiện ra trước mắt như dội một gáo nước lạnh lên người.

"Em là cây hoa hồng có gai. Ladyboy... Yêu cái đẹp, thích sự thủy chung"

Một cơn ngây ngấy dâng lên cổ họng. Gã vội thoát khỏi ứng dụng, đầu ngúng nguẩy liên tục như cố gắng xóa bỏ hình ảnh "cây hoa hồng có gai" khỏi tâm trí.

Một hôm nọ, cuối cùng vận may cũng mỉm cười với gã khi nhìn thấy dòng thông báo MATCH bỗng dưng xuất hiện sau một cú quẹt phải. Lần này đúng là một em xinh tươi. Gã nhìn chắm chú vào profile em mấy lần. Ngắm kĩ từ dòng tâm trạng tới những bức ảnh của đối phương. Thôi lần này đúng rồi, gã không còn "vồ" hụt con mồi như mấy lần trước đó. Gã chủ động nhắn tin, hỏi han sở thích, công việc và chủ yếu là tán tỉnh đối tượng. Nhắn qua nhắn lại mấy lần, bỗng nhiên gã chợt không còn thấy hứng thú gì cả. Không phải em gái xinh tươi không còn hấp dẫn gã, cũng không phải cuộc trò chuyện quá nhàm chán.

Gã tự nhủ bản thân cũng ưa nhìn, vả lại cũng biết cách nói chuyện (điều đó có đúng không thì chỉ mình gã biết). Một nỗi buồn có chút não nề và mất hứng nhen nhóm trong lòng. "Đúng là chuyện tầm phào. Nhắn qua lại phí thời gian. Cả cái việc chơi tin-đơ này". Không chơi tin-đơ, gã chơi game, lướt phây-búc, tóc tóc (một cái mạng xã hội mà gã không biết đọc tên, cứ gọi đại là "tóc tóc" và cũng có mấy em gái trẻ xinh tươi suốt ngày nhún nhảy) cũng hết ngày. Tự nhiên, gã thấy chính mình hơi vô dụng. Nhưng mà quan trọng gì, hôm sau, cơn hứng tình và sự nhàm chán thường trực lại chiến thắng gã trai trẻ. Nó như một căn bệnh kinh niên, một cơn lốc xoáy tăm tối mà gã, dù đã cố hết sức chạy ra tới phía ngoài, vẫn luôn bị hút ngược vào trong tâm bão.

Gã lại tiếp tục đắm chìm vào thế giới ảo vọng, những mong chắp vá được chút gì đấy cho những thứ hình như mình luôn khao khát.

Nhận xét

Có thể bạn quan tâm

Mindmap tổng hợp ngữ pháp N2 by aanhlle

Gói quà của người nhật: Noshi, Mizuhiki và Shugi-bukuro

Happy birthday, Ozu-san!