Như bình minh bắt đầu
Đã bao lần, tôi muốn ngả người ra phía sau để rơi tự do. Khi rơi xuống mặt đất, tôi sẽ hóa thành một làn khói xanh ngắt bồng bềnh và trở về một miền kí ức xa xôi...
An tỉnh dậy, vén lớp chăn mỏng bước ra ngoài phòng ngủ. Phòng khách nhà cô có một lớp kính trong suốt. Khi An bước vào phòng khách, khung cảnh thành phố trong buổi bình minh hiện lên trước mắt. Bây giờ đã độ vào thu. Cả thành phố như chìm trong một tấm kính lọc màu xanh lơ, yên tĩnh. An thất thần một lúc nhìn thành phố trước mắt. Dường như, cảnh tượng thành phố lặng lẽ trên nền trời xanh đã mang tới cho cô một điều gì mới lạ. Có bao giờ, hay đây là lần đầu, cô mới được nhìn ngắm trọn vẹn cái khung cảnh thành phố trong buổi bình minh.
Hôm nay là một ngày đặc biệt. Ngày đầu tiên An đi học ở trường cấp ba. Cô muốn làm một điều gì đó thật khác.
Đã bao lần, tôi muốn tìm lại cái cảm giác thèm khát như chú chim non được khám phá, được sống hết mình khi ấy.
Trên sân thượng của tòa chung cư, từng cơn gió lạnh buổi sớm lùa vào mặt An. Cô kêu lên một tiếng nhỏ rồi bỗng dưng bật cười khúc khích. Đây là lần đầu tiên An lên sân thượng buổi sớm. Cô hít một hơi thật sâu rồi chạy sát ra phía ngoài sân thượng. Tiềng ồ ồ của mấy cái quạt thông gió, tiếng gió thổi vang lên rõ nét dưới khoảng không yên tĩnh. An ngắm nhìn từng cái quạt, cái cửa kính của mấy tòa chung cư bên cạnh, mấy hàng cây bên dưới trông giống như những bông súp lơ xanh. Tất cả dường như hòa quyện với nhau và đang nắm giữ một bí mật nào đó... Ánh mắt thơ ngây của An dần hướng về phía chân trời.
Cứ mỗi lần có một con gió lạnh lướt qua, tôi lại cố hít một hơi thật sâu, thật chậm để tìm lại một lần nữa cái cảm giác mong manh, trong trẻo ngày ấy.
Khi An tới trường vẫn còn khá sớm. Ngôi trường nhỏ được xây thành hình chữ nhật. Những cành hoa phượng, hoa bằng lăng giữa sân trường đang rung rinh trong gió. Dưới tán cây, lác đác mấy bóng học sinh đang tiến vào trong sân trường. An đặt tay lên lan can gạch được sơn màu vàng sáng, nhìn xuống sân trường rồi nhìn vào lớp học. Buổi học đầu tiên, An cũng là người đến sớm nhất. Lớp học trong ánh nắng mai tỏa ra vẻ đẹp lạ lùng. An nhìn lên những dãy bàn ghế trong lớp. Từng dãy bàn ghế im lìm, tỏa ra mùi gỗ, mùi sơn mới dường như đang muốn thì thầm điều gì với An. Trên khuôn mặt cô nữ sinh nở một nụ cười nhẹ. An với tay ra ngắt lấy lá phượng, nghịch ngợm tuốt từng lá nhỏ rồi thả xuống sân trường. Trên sân, lá phượng theo gió đáp xuống, sà vào mấy bông phượng nở muộn đỏ rực.
An tỉnh dậy, vén lớp chăn mỏng bước ra ngoài phòng ngủ. Phòng khách nhà cô có một lớp kính trong suốt. Khi An bước vào phòng khách, khung cảnh thành phố trong buổi bình minh hiện lên trước mắt. Bây giờ đã độ vào thu. Cả thành phố như chìm trong một tấm kính lọc màu xanh lơ, yên tĩnh. An thất thần một lúc nhìn thành phố trước mắt. Dường như, cảnh tượng thành phố lặng lẽ trên nền trời xanh đã mang tới cho cô một điều gì mới lạ. Có bao giờ, hay đây là lần đầu, cô mới được nhìn ngắm trọn vẹn cái khung cảnh thành phố trong buổi bình minh.
Hôm nay là một ngày đặc biệt. Ngày đầu tiên An đi học ở trường cấp ba. Cô muốn làm một điều gì đó thật khác.
Đã bao lần, tôi muốn tìm lại cái cảm giác thèm khát như chú chim non được khám phá, được sống hết mình khi ấy.
Trên sân thượng của tòa chung cư, từng cơn gió lạnh buổi sớm lùa vào mặt An. Cô kêu lên một tiếng nhỏ rồi bỗng dưng bật cười khúc khích. Đây là lần đầu tiên An lên sân thượng buổi sớm. Cô hít một hơi thật sâu rồi chạy sát ra phía ngoài sân thượng. Tiềng ồ ồ của mấy cái quạt thông gió, tiếng gió thổi vang lên rõ nét dưới khoảng không yên tĩnh. An ngắm nhìn từng cái quạt, cái cửa kính của mấy tòa chung cư bên cạnh, mấy hàng cây bên dưới trông giống như những bông súp lơ xanh. Tất cả dường như hòa quyện với nhau và đang nắm giữ một bí mật nào đó... Ánh mắt thơ ngây của An dần hướng về phía chân trời.
Cứ mỗi lần có một con gió lạnh lướt qua, tôi lại cố hít một hơi thật sâu, thật chậm để tìm lại một lần nữa cái cảm giác mong manh, trong trẻo ngày ấy.
Khi An tới trường vẫn còn khá sớm. Ngôi trường nhỏ được xây thành hình chữ nhật. Những cành hoa phượng, hoa bằng lăng giữa sân trường đang rung rinh trong gió. Dưới tán cây, lác đác mấy bóng học sinh đang tiến vào trong sân trường. An đặt tay lên lan can gạch được sơn màu vàng sáng, nhìn xuống sân trường rồi nhìn vào lớp học. Buổi học đầu tiên, An cũng là người đến sớm nhất. Lớp học trong ánh nắng mai tỏa ra vẻ đẹp lạ lùng. An nhìn lên những dãy bàn ghế trong lớp. Từng dãy bàn ghế im lìm, tỏa ra mùi gỗ, mùi sơn mới dường như đang muốn thì thầm điều gì với An. Trên khuôn mặt cô nữ sinh nở một nụ cười nhẹ. An với tay ra ngắt lấy lá phượng, nghịch ngợm tuốt từng lá nhỏ rồi thả xuống sân trường. Trên sân, lá phượng theo gió đáp xuống, sà vào mấy bông phượng nở muộn đỏ rực.
Trước ngày đi làm chính thức mấy hôm. Hà Nội, 5/8/2018
Nhận xét
Đăng nhận xét