Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 7, 2018

Hoa hướng dương

Hình ảnh
Bé LyLy nhìn ra ngoài cửa sổ. Bên ngoài, ánh nắng vàng trải khắp xuống cánh đồng hoa hướng dương. Nắng phả vào bên khiên cửa chỗ bé ngồi, vươn lên trên hai má hồng. Hôm nay là ngày giỗ bốn chín ngày của bà ngoại em. Ông bà em rời quê hương tới xứ sở này, cùng với những người hàng xóm trồng lên cả cánh đồng hoa. Có lẽ vì lao lực quá độ thời tuổi trẻ, ông ngoại em mất sớm. Một mình bà nuôi mẹ em tới lúc mẹ lấy chồng. LyLy dời ánh mắt khỏi cửa sổ, ngả cả người xuống trườn quanh bệ cửa. Lúc thì sờ đầu ngón tay, lúc thì mân mê cọng tóc nâu thẫm. Bỗng mẹ em mở cửa vào phòng, khóe mắt mẹ vẫn còn đỏ ửng. Mẹ hỏi LyLy: "Sao con nằm đây?" - "Bởi vì con buồn", Lyly đáp. Mẹ em tiến lại gần, âu yếm em và nói: "Mẹ cũng đang rất buồn." Em LyLy ngước mắt nhìn mẹ, sờ sờ mắt mẹ rồi thì thầm: "Mẹ dẫn LyLy ra ngoài cánh đồng chơi được không mẹ?" Bên ngoài cánh đồng hoa, nhìn từ trên cao, có hai cái mũ vàng nhấp nhô trong ánh nắng. Hai cái mũ vàng là của c

Sống mòn

Hình ảnh
Thứ quay ra rồi quay vào phòng. Đi lên rồi đi xuống. Một ngày mới, à không, một sự lặp lại tiếp diễn. Ngồi trong phòng, nó bật máy tính lên, bụng thầm nhủ mì tôm mẹ nấu hôm nay chán thế. Đang ngồi đánh dở ván điện tử thì trời mưa. Thứ lại lục tục lên sân thượng lấy quần áo phơi. Cơ mà, tính ra việc lấy quần áo cũng khá mới mẻ. Bởi vì hoạt động này một hai hôm mới diễn ra. Chơi xong mấy ván điện tử trời vẫn mưa. Có đôi khi, Thứ nghĩ nó muốn làm điều gì đó để khỏi bị bố mẹ rầy la, để đủ tự tin mà tán được đứa con gái xinh xắn gần nhà. Thẫn thờ một lúc, Thứ đi xuống phòng khách. Ngoài hiên, mưa vẫn rơi lạch tạch. Nó nhìn ra hiên cửa. Bỗng Thứ nhớ tới ánh mắt của mấy cụ già ở gần nhà. Trong mấy cái nhà tối om om, đôi mắt vẩn đục hướng ra ngoài cửa sắt, vô hồn và lặng lẽ. Thứ nghĩ, có lẽ rồi có một ngày mình cũng sẽ như vậy. À không, có lẽ bây giờ đã bắt đầu rồi? Nhìn mưa thẫn thờ một lúc, Thứ nhớ phải xuống nhà nấu cơm cho mẹ. Nó nghĩ, ít nhất nó cũng còn có ích khi biết nấu cơm, l

Một vài suy nghĩ vẩn vơ

Bây giờ ngoài Hà Nội đang mưa rất to. Thật là nhiều cảm hứng để viết. Thế mà ngồi vào máy tính lại chả nghĩ ra cái gì cả. Vắt tay lên trán ngồi nghĩ, cuối cùng mình cũng nghĩ ra là sẽ thử viết truyện cực ngắn. Có vẻ nó khả thi hơn.