Bài thơ về quãng thời gian học trò - Không đề

Bài thơ trên mạng, mình đăng lại ở blog. Bài thơ không có tiêu đề và của tác giả khuyết danh.




Bạn ơi
cuộc sống có gì đâu
chỉ là ta với ta bên nhau.
Nắng trong mắt ai cười khanh khách
dù đôi lúc mưa nhạt những nét màu.

Bạn ơi
cuộc sống có gì đâu
chỉ là mình với mình bên nhau.
Nắng trên cao nắng chói trên đầu
có bao giờ tim lại chút nắng nhỏ?
Bởi mai này...
Mỗi bàn tay làm nên một thế giới
biết có còn nắm chặt tay nhau?

Buồn ư? Tôi không buồn sao được
khi chuyến đò sắp cập bến kia sông.
Khóc ư? Tôi không thể khóc nữa
nước mắt tôi đã chảy xiết cõi lòng.

Ngày hôm qua bạn đặt tôi vào lớp
áp tiếng cười thắm những bờ môi.
Ngày hôm nay tôi nhìn bạn lần cuối
nước mắt bạn ướt đẫm vai tôi

Ngày hôm qua theo dòng thời gian trôi
những yêu thương giờ chỉ còn dĩ vãng.
Ngày hôm qua, ngày hôm qua ở lại
thổn thức lòng tôi, một sớm mai...

Thời gian ơi sao vẫn trôi nghiệt ngã?
Tuổi học trò giờ đã mãi xa.
Tôi bước đi trên con đường riêng đã chọn.
Quá khứ dưới gót, chặng đường xa!

Tớ không đếm tháng ngày
tớ và ấy quen nhau.
Không đếm những nỗi buồn niềm vui
những lo âu vun vãi
Không đếm những đêm đánh mòn bàn phím
Không đếm những tiếng thở dài...
chìm mãi đêm thâu...

Tớ chẳng thể đếm nỗi đau
những nước mắt nụ cười
những câu thơ bài hát
những cơn gió những vầng trăng
những bầu trời xanh mát
những ám ảnh lạnh im ngày có người bỏ tôi
bước đi...

Nhưng hôm qua
nhưng hôm hay và nhưng ngày mai
sẽ còn lại trong tớ và ấy...
con đường chúng ta đi
thật trông gai mà mờ mịt chẳng thể thấy...
liệu ở nơi nào chúng một lần nữa cắt nhau?

Gió và mây vẫn bay,
bầu trời vẫn có trăng và nhiều sao rất sáng.
Mặt trời vẫn trên cao toả nắng.
Sống ở trên đời đã bao giờ dễ dàng đâu...

Nếu mai sau...
bất chợt ấy dừng lại trên một sân ga
lặng ngắm chuyến tàu đang đi hối hả
hãy nhớ
có một người nơi ra xa trong quá khứ
dành cho ấy trọn niềm tin và
lời cầu chúc bình yên.

Năm cuối rồi chút luyến nhớ mong manh
cứ nhói lòng khi đem theo từ mùa hạ.
Phía trước con đường được chia làm nhiều ngả
nơi nào dừng cho chúng mình gặp nhau?

Ngày mai xa xin hãy nhớ đừng quên.
Hoa phượng cháy sân trường im nhức nhối.
Về chợt khóc như mình có lỗi.
Đêm hạ đến cho mỗi đứa rưng rưng.
Chia tay nhau dòng lưu bút ngập ngừng.
Những nỗi nhớ niềm thương hằn lên từng ô cửa.
Bạn bè ơi mãi có còn níu giữ?
Chút kỉ niệm học trò tha thiết thế này không?

Có điều gì ở mãi được đâu?
Ngày hôm nay rồi cũng sẽ lui về thành quá khứ.
Làn khói mong manh màu pha lê dễ vỡ.
Cuộc sống trôi đi như những chuyến tàu ! 


- khuyết danh -

Nhận xét

Có thể bạn quan tâm

Mindmap tổng hợp ngữ pháp N2 by aanhlle

Gói quà của người nhật: Noshi, Mizuhiki và Shugi-bukuro

Happy birthday, Ozu-san!